PHỐ VẪN GIỮ ANH TRONG LÒNG EM NHƯ THẾ

PHỐ VẪN GIỮ ANH TRONG LÒNG EM NHƯ THẾ
Em bước về trên lối cũ một chiều mưa
Lại thấy nhớ anh, nhớ tháng ngày mình bên nhau hạnh phúc
Nước mắt cay xè thấm sâu vào lồng ngực
Em bảo mình mỉm cười mà nước mắt chực chờ rơi

Em giấu vào lòng những vỡ vụn để đoạn đường về bớt chơi vơi
Em hít thật sâu khi cơn gió lạnh ùa về để giữ mình thật mạnh mẽ
Có những nỗi buồn luồn qua kẽ tay, khe khẽ
Em tự nắm chặt tay mình cho khỏi những rẩy run
Em trốn tránh những nơi mình đã từng đi qua
Vì mọi con đường đều nhắc em về một thời ta đã
Vội vã lại gần, vội vã buông câu từ tạ
Vội vã tin vào những điều mà mắt chưa một lần được nhìn qua.
Phố vẫn bộn bề chẳng màng đến chuyện của hai ta
Phố chẳng nhắc gì đâu, phố chỉ vô tình làm tim em thêm vụn vỡ
Phố ngỡ rằng em quên, ngỡ chuyện ngày xưa trong em nhòa nhạt
Chẳng ai hiểu được những ân hận muộn màng em đã trót mang.
Phố vẫn giữ anh trong lòng em như thế.
Tâm Di

Nhận xét