CHƯA QUEN

Anh tập quen dần với cuộc sống không em
Như đứa trẻ tập đi hai mươi mấy năm về trước
Những bước đi đầu tiên vẫn thường hay vấp ngã
Đau lắm. 

Khóc òa. 
Lại tập tễnh bước đi

Anh tự mình thức dậy mỗi sớm mai
Ăn sáng đúng giờ đâu cần ai nhắc nhở
Dẫu một đôi lần đến cơ quan vẫn trễ
Lại đổ thừa... chắc tại vẫn chưa quen

Anh tập cà phê một mình - không có em
Nhạc Trịnh vẫn buồn.
Cà phê vẫn đắng
Chiếc ghế kề bên lạnh lùng hoang vắng
Thiếu một thôi mà... sao buồn cấp số nhân

Đứa trẻ tập đi khập khiễng bước chân
Anh tập không em chông chênh nỗi nhớ
Đừng trách anh đôi lúc đổ thừa vô cớ
Một chút lỗi lầm... chắc tại vẫn chưa quen.


(- Hạ Vi Phong)

Nhận xét