NHẮC NGƯỜI THƯƠNG MẶC ẤM

NHẮC NGƯỜI THƯƠNG MẶC ẤM
Phố lạnh rồi, mặc thêm áo nghe em
Giá mà lúc này ta có thể kề bên trao nhau nồng nàn hơi ấm
Không có em, ngày thì dài, còn đêm thì lạnh lắm
Hơi thở nào cũng mang vết dấu cô đơn.
Vắng em, những con đường quen bỗng chốc dài hơn
Ta đi mãi chưa bước qua một trời thương nhớ
Đông về cho Phố gầy hanh hao từng nhịp thở
Có giấc mơ nào bỗng chốc hóa mông mênh.

Trời lạnh rồi, mặc thêm áo, đừng quên!
Đêm về nhớ khép cửa, cài then và giữ người thật ấm
Đi học, đi làm nhớ chạy xe chầm chậm
Thời khắc chuyển mùa dễ ốm lắm biết không?

Người ta quen gọi những ngày lạnh là Mùa Đông
Còn ta chỉ muốn gọi Đông là mùa nhớ
Này em, dẫu ta không ở cạnh bên nhắc nhở
Nhưng trời trở lạnh rồi, nhớ giữ ấm, nghe em!


(  Vân Jenny)

Nhận xét