Em sợ một ngày mình sẽ buông tay anh
Vì những nỗi buồn mà chính mình không hiểu được
Như cách giông bão đến mà không hề báo trước
Như chưa hề có một cuộc môi hôn....
Vì những nỗi buồn mà chính mình không hiểu được
Như cách giông bão đến mà không hề báo trước
Như chưa hề có một cuộc môi hôn....
Anh vẫn bảo em đừng như thế, đừng buồn
Em cũng thấy mình trong những điều vô lý ấy
Nhưng anh biết không?
Thật ra sau tất thảy
Điều em quan tâm là: mình có yêu nhau?
Em cũng thấy mình trong những điều vô lý ấy
Nhưng anh biết không?
Thật ra sau tất thảy
Điều em quan tâm là: mình có yêu nhau?
Những mùa thu rồi sẽ trôi về đâu?
Hay vẫn trôi về một mùa thu rực màu lá cũ
Thật ra yêu thương chẳng bao giờ là đủ
Nếu như chúng mình thật sự lưu tâm...
Em sợ rất nhiều trong những phân vân
Trong những vô tư mà đôi lần vẫn khóc
Em sợ chúng mình trở thành mệt nhọc
Trong vô lí, bất cần.... trong quên lãng... muốn buông tay!
Thoa Pyo
Nhận xét
Đăng nhận xét