LỜI HỨA BÊN GIÀN HOA NĂM ẤY

Người đặt lời hứa xuống cạnh một giàn hoa
rồi bẻ ánh trăng chia làm hai nửa
không dám chạm vào mắt người, em âm thầm nép sau cánh cửa
nhặt từng giây phút rời xa...
Rồi chẳng còn đếm nổi bao mùa đông đi qua
bao lần em đón ngày về của những cánh chim di trú
bao lần em ươm lời hứa cho giàn hoa thay nụ
bao lần em tự hỏi mình về ý nghĩa đoàn viên?

Người vẫn chưa về... dù năm tháng đổ nghiêng
thềm cửa dày thêm vì nỗi cô đơn từng đêm đóng lớp
Và những giấc mơ chỉ là giễu cợt
em chạm tay người...người lại hóa khói sương...
Người vẫn chưa về.. ánh trăng nào có hiểu nỗi nhớ thương
chẳng lẽ người quên em cũng chỉ một lần xuân xanh con gái?
vẫn biết yêu xa cần nhiều thêm nhẫn nại
nhưng thiếu một vòng tay, hoang hoải đến bao giờ ?
Em chờ tin người đến vụn vỡ câu thơ
lẽ nào một cánh thư cũng ngốn nhiều thời gian đến vậy
hay điều người đặt bên giàn hoa năm ấy
lời hứa trở về ....chỉ là một cách để ra đi...?

(-chùm thơ Yêu Đến Vong Thân)
(Thụy Phiên Nguyễn Phúc)

Nhận xét