CHUYỆN NHỮNG GIỌT MƯA

CHUYỆN NHỮNG GIỌT MƯA

Em chẳng dám viết tiếp câu chuyện những giọt mưa
Chẳng phải vì em sợ mình ướt áo
Cũng chẳng vì sợ Người choáng đầy tuổi trẻ khờ khạo
Chẳng phải là mình còn nần nợ gì nhau

Chuyện đã lâu rồi em chẳng còn thấy đau
Nhưng sẽ tiếc những ngày ta đưa đón
Một chuyện tình gió sương thời chúng mình mới lớn
Đã có ngọt ngào, đã có những đau thương
Cứ thế xa nhau, hai đứa lại ngược đường
Quên năm tháng dẫu nắm tay mà đồng sàng dị mộng
Quên đi những phút giây đánh mất lòng tự trọng
Ta đã thét gào, cào xé nát đời nhau
Ngày xưa, mưa lặng thầm buồn, thấm ướt những đêm thâu
Em từng đã lặng thinh chờ Người về bên mái nhà nát dột
Hứng từng hạt rơi rớt vào lòng thắt ruột
Đã có bao giờ em bắt được niềm vui?
Ừ thì cuộc đời, cứ khép cửa là đêm cứ trôi
Ai cũng có những quãng đời chẳng vững vàng ngã gục
Ai chẳng có những yếu mềm, muốn yêu thương hạnh phúc
Ai chẳng đợi chờ một mái ấm có nhau
Chuyện cũ qua rồi, mưa cũng tạnh đã lâu
Người giờ đã trở thành người khác
Giọt mưa ấy chẳng còn nhỏ sâu vào tâm hồn dột nát
Vẫn chẳng thể nào khơi lại mỗi đêm mưa./.
 Vũ Phong
SL 11/7/2016

Nhận xét