Điệp
khúc buồn
Như
là điệu nhạc đơn sơ, trắng trong, êm dịu...
Như
là làn sương thoảng về từ đỉnh núi
khi
cơn mưa mùa hạ chợt đi qua
Như
là những khoảng chiều yên tĩnh hiếm hoi
khi
nắng gần tàn
Như
là, như là, như là...
muôn
vàn lời cầu xin tha thứ
Nỗi
buồn len lén bay vào,
Mỗi
khi cánh cửa hồn ta hé mở
Và
tí tách rơi xa xa, những giọt thời gian
Như
là những vết thương âm ỉ dung nham
Như
là những cánh đồng nhức nhối chờ mưa xuống
Như
là tiếng gió cô đơn giam mình trong vách đá
Như
là những hạt giống trong muôn tầng đát sâu câm nín
khe
khẽ cựa mình
Nỗi
buồn hát cho ta nghe
Tiếng
muôn sợi tơ từ vầng trăng xanh xao mùa thu
đang
vá lại những con tim rách nát
Như
là những nụ cười của bình minh rớm lệ
se
vào tơ nhện giăng trên cỏ ướt
Như
là những làn môi lá mơn man bóng mây
loang
khe khẽ trong hồ xanh
Như
là điệp khúc không kết thúc và không bắt đầu
của
điệu nhạc đơn sơ, trắng trong, êm dịu...
Đinh
Hoàng Anh
Nhận xét
Đăng nhận xét