ĐIỀU BÌNH DỊ NHẤT

ĐIỀU BÌNH DỊ NHẤT
Nước mắt không màu nhưng mặn đấy anh
Em đã khóc cả một thời ngốc dại
Yêu...
...nhưng...vì đớn đau mà bước chân dừng lại

Để rẽ ngả đường về phía ấy chia xa
Anh... nếu những ngày mai đến nơi em chung một mái nhà
Có thể không?...hãy quên đi những ngày chưa tròn vẹn
Yêu...
...đâu cứ phải lang thang nắm tay nhau hò hẹn
Hạnh phúc ngọt ngào từng góc nhỏ bình dị đến mà thôi....
<3 Vũ Phong  <3
SL 22.9.2016

Nhận xét