MƯU SINH
Người có lạnh, giữa trời Đông buốt giá
Đôi tay gầy Người vất vả.... vì con
Để giờ đây, lặn lội tấm than mòn
Từng con ốc, lẫn trong bùn... tìm nhặt
Người không lạnh, nhưng cõi lòng se thắt
Lệ cạn khô trên mắt.... đã lâu rồi
Người lặng nhìn cuộc sống mỗi giờ trôi
Gieo neo mãi, cả đời.... trong cô độc
Trông thấy cảnh, thương kiếp người khó nhọc
Bụi thời gian, màu tóc cũng phai dần
Thoảng đau lòng, niềm chua xót chợt dâng
Nghe cay mắt, không kịp ngăn dòng lệ
HT 12/12/2015- 15/08/2016
Nhận xét
Đăng nhận xét