NGƯỜI ĐÀN BÀ SỢ KHÓC
Chẳng hiểu vì sao hôm nay mệt rã rời
Đôi vai nhỏ không dám nghiêng sợ mình bật khóc
Em phai nhạt xóa mờ kí ức
Chẳng dám cúi đầu sợ nước mắt lại rơi
Đôi vai nhỏ không dám nghiêng sợ mình bật khóc
Em phai nhạt xóa mờ kí ức
Chẳng dám cúi đầu sợ nước mắt lại rơi
Em khao khát tìm thấy lại nụ cười
Cho ngày mới thêm niềm vui bé nhỏ
Đánh thức trái tim quên mình đang say ngủ
Trả hết bận lòng rồi có thể lại yêu
Cho ngày mới thêm niềm vui bé nhỏ
Đánh thức trái tim quên mình đang say ngủ
Trả hết bận lòng rồi có thể lại yêu
Em ước gì đừng trốn chạy quá nhiều
Đừng san sẻ lo mọi bề cuộc sống
Để giữa muôn trùng bão đời gợn sóng
Sẽ chọn cho mình một chốn đỗ bình yên
Đừng san sẻ lo mọi bề cuộc sống
Để giữa muôn trùng bão đời gợn sóng
Sẽ chọn cho mình một chốn đỗ bình yên
Có được khóc không để cuốn trôi muộn phiền
Em đâu muốn giữ trong lòng nín lặng
Cần ai đó sẵn vòng tay vỗ về trong yên lặng
Tựa vững dịu dàng vòm ngực biết yêu thương
Em đâu muốn giữ trong lòng nín lặng
Cần ai đó sẵn vòng tay vỗ về trong yên lặng
Tựa vững dịu dàng vòm ngực biết yêu thương
Ừ, chỉ thế thôi, giấc mơ thật đời thường
Ai cũng thế riêng gì em ước nguyện
Chẳng ai muốn sóng đời xô tháng ngày tan biến
Ai chẳng một lần sợ hãi để mất nhau...
Ai cũng thế riêng gì em ước nguyện
Chẳng ai muốn sóng đời xô tháng ngày tan biến
Ai chẳng một lần sợ hãi để mất nhau...
Liệu có khi nào em lại nói lời yêu???
<3 Vũ Phong <3
SL 19/7/2016
SL 19/7/2016
Nhận xét
Đăng nhận xét