VẾT CỨA

VẾT CỨA

Em cuộn mình gặm nhấm nỗi cô đơn
Chạy trốn tình yêu chẳng dễ dàng một lần mới đến
Em biết mỗi ngày đã bỏ lỡ những con tàu đi qua bao chuyến
Nhưng sợ rằng rồi lại vấp ngã giữa đường ray


Cứ thế một mình... Em chẳng dám khởi hành mỗi ngày
Bước chân đi và nắm chặt tay mình tấm vé
Nhưng chẳng dám vẫy một lần chuyến tàu, sợ rằng lại đau xé
Nếu lỡ bước nhầm chẳng đến đúng sân ga
Phải chăng chưa một lần em quên được vết cứa hôm qua
Phải chăng vết thương chưa một lần thôi không còn rỉ máu
Phải chăng trong em vẫn âm thầm mảnh vụn nào cất giấu
Chẳng dám một lần lại vụn vỡ vì yêu
Chọn cho mình những đêm dài bầu bạn với cô liêu
Chẳng dám tin rằng có thể chạm tay vào hạnh phúc
Quá khứ đắng, xát vào em những cơn đau dài cơ cực
Em sợ rằng mình sống lại những ngày qua
Chẳng dễ gì em đưa dược người ấy về một nơi rất xa
Để mở lối đón một người thương em mới đến
Nhưng sao em vẫn chẳng thể quên những giấc mơ dài đêm qua hiển hiện
Chẳng dám một lần chờ hạnh phúc về qua
Em... hình như....chưa thể quên những vệt cứa hôm qua...
<3 Vũ Phong  <3
SL 12/10/2016

Nhận xét