CHUYỆN VỀ ANH
Em sẽ cất anh vào nơi góc nhỏ trái
tim
Như một món quà thượng đế từng ban
tặng
Em biết nhân duyên đến rồi đi không
phải khi nào cũng bình lặng
Em sẽ giữ gìn anh như kỉ niệm ngày
xưa
Em biết, em biết... em biết... rằng
sẽ dư thừa
Nhưng em vẫn yêu và không muốn bản
thân mình chạy trốn
Dẫu mai kia anh rời xa em như vạt
lá vàng mùa thu gió cuốn
Em sẽ hiểu rằng chỉ vì đã hết duyên
Em sẽ chẳng đi tìm anh đâu trên những
con thuyền
Cứ để anh ra đi, nhẹ nhàng như khi
anh tới
Cứ để ly cà phê anh uống nhạt dần
sau làn khói
Cứ để chuyện mình...là một giấc ngủ
say....
Em sẽ thôi nhắn cho anh những tin
nhắn yêu thương mỗi ngày...
Vũ Phong
Nhận xét
Đăng nhận xét