ĐÔNG MUỘN

ĐÔNG MUỘN
Gió lạnh về em gom vội đầy tay
Cất vào góc mùa đông chiếc khăn choàng màu đỏ
Mùa thu đi qua còn để lại hương nồng trong căn nhà nhỏ
Anh đã lại về cùng giấc ngủ nồng say
Tiết trời đông chớm lạnh sáng sớm nay
Em nhấm nháp mùi cà phê sánh nâu nồng đượm
Có ai đó từ phía sau ôm em và lấp môi sau nụ cười gượng
Lẽ nào anh về và thay thế hôm qua...

Em muốn cất những ngày đã đi xa
Như đã cất gió đông về sắt lạnh
Em sẽ cất mối tình đầu trong căn phòng buốt lạnh
Và đón gió mùa cùng ấm áp bên ai
Anh nhé...
Đưa em về phía những ngày mai
Dù đông giá tháng năm về ủ ấm
Để quên đi những hoen vàng ngày xưa, ngày bụi lấm
Thôi chẳng nợ gì ngày góc cũ... Thu phai...

Vũ Phong 

Nhận xét