CỨ ĐỂ MÙA ĐÔNG
RA ĐI
Em chẳng thể giữ
nỗi đâu nếu mùa đông muốn ra đi
Mặc cơn gió lạnh
tràn về đến lòng em tê tái
Chút hơi ấm chẳng
còn, thì thôi đừng vụng dại
Chao chát một đời
để vội những hanh hao
Em chẳng giữ nổi
đâu khi gió mùa đêm lạnh rít gào
Mỏng manh lắm....vai
gầy...phía nào em che chắn?
Tiếng mùa đông
thấu xương....còn em thấy đêm vị mặn
Thẫm lại một đời
xao xác những heo may
Em chẳng giữ nổi
đâu nếu nắng vàng vụt tắt sớm nay
Đời chêch chếch
hao gầy con đường vắng
Ai vội vàng bước
đi.....ai liêu xiêu im lặng?
Mặc gió, mặc người....chẳng
giữ nổi....Vai anh.....
Vũ Phong
SL 6.1.2017
Nhận xét
Đăng nhận xét