Gửi cậu của mười
năm sau…!
Những năm tháng ấy
cậu còn nhớ hay không, đứa bạn ngồi cùng bàn với cậu. Tự hỏi có bao giờ cậu
nhìn lại tuổi trẻ của mình, có gì nuối tiếc không?
Mười năm sau này
cậu sẽ như thế nào nhỉ?
Năm học lớp 10, chúng mình cùng vào chung một trường
cấp 3 rồi tình cờ gặp nhau. Tớ nhớ mãi nụ cười nơi cậu đứng ở dãy hành lang của
khối lớp 10 năm ấy. Nụ cười mạnh mẽ đầy cuốn hút ấy làm tim đứa con gái mới lớn
như tớ xốn xang liên hồi suốt cả ba năm cấp ba, âm thầm, lặng lẽ nhưng chưa bao
giờ tớ có ý định dám ngỏ lời cùng cậu. Có lẽ bởi cậu là một vì sao sáng trong lớp,
có rất nhiều vệ tinh, những cô bạn xinh hơn tớ và học giỏi hơn tớ vây quanh. Có
lẽ số phận run rủi cho tớ và cậu mãi mãi chỉ là bạn thân trong những năm tháng ấy
mà thôi, là kẻ nghe cậu giãi bày tâm sự, là đứa lặng yên nghe cậu trút những muộn sầu về một mối tình của cậu vừa mới chớm qua. Rồi năm tháng cũng hờ hững vội qua, tớ
đầy những cô đơn trống trải khi năm ấy cậu bắt đầu cho chuyến hành trình bốn
năm vào đại học khi tớ buồn bã chờ mùa đại học năm sau. Lần tổng kết cuối cùng năm
ấy, với những tự ái và ích kỉ riêng, tớ đã không đến …
Thế nhưng cho đến
tận bây giờ, khi bốn năm đại học của tớ đã qua đi, tớ đã quen dần với bước đường
đời đầy những chông chênh, trắc trở, thì tớ vẫn thích cậu nhiều lắm, con tim
hoang vắng bấy lâu nay vẫn chừa chỗ cho một kẻ mà có lẽ chẳng bao giờ thuộc về
tớ, quên làm sao được cảm xúc ấy. Nhiều đêm lạnh tớ vẫn mơ thấy mình níu tay cậu
lại như để bảo với cậu rằng tớ thích cậu lắm lắm, cậu à!. Nhưng đến khi tỉnh lại,
tớ biết mọi thứ ấy chỉ là mơ thôi ...!
Tuổi trẻ là thế
đấy, chỉ trong một khoảnh khắc chúng ta vô tình bỏ lỡ vài thứ để sau này mãi nuối
tiếc, nếu như biết có ngày hôm nay thì có lẽ dù tớ không có được một tình yêu trọn
vẹn cùng cậu năm ấy, thì tớ cũng chẳng phải một mình hoài vọng cho một thời đã xa…!
Nhận xét
Đăng nhận xét