Gửi cậu - chàng
trai năm ấy...
Đã qua lâu cái
khoảng thời gian mười hai năm giữa một miền trời kí ức…
Xen giữa bao bộn
bề của cuộc sống, tớ giờ đây vẫn khao
khát được đứng trên dãy hành lang lớp học, nghe thấy tiếng mấy cô thầy thuở nào
loáng thoáng giảng bài bên trong, nghe được âm thanh xì xầm của những đám học
sinh ưa náo động.
Dưới khoảng sân
trường rực nắng, ánh mắt của tớ cứ nhìn mãi về phía cuối của vòng tròn vô tận,
nụ cười và từng giọt mồ hôi, reo hò của lũ học sinh. Những kỷ niệm mà tớ có được
những năm tháng ấy mãi trở thành hồi ức tươi đẹp mà cả đời này không thể nào
quên được giữa quá khứ thanh xuân.
Có rất nhiều thứ
đáng để nhớ, tớ cũng thế. Nhưng giữa những bâng khuâng hoài niệm đang ngổn
ngang ấy, tớ sẽ nhớ mãi một giọng nói nào đó, nhớ mãi một tiếng cười nào đó, nhớ
mãi một con người nào đó… Đó là cậu!
Đám học sinh
khóa cuối chúng ta năm ấy có lẽ đã không được một lần chạm mặt nhau kể từ lúc
ra trường. Tớ và cậu cũng thế! Ừ thì, mảnh đất xứ người này rộng lớn quá, lớn đến
nỗi hai đứa mình chẳng thể được một lần chạm mặt nhưng mà... cậu ơi, trời đất
có bao la đến đâu thì cũng trở nên chật hẹp khi ta còn duyên gặp gỡ.
Cậu giờ vẫn khoẻ
chứ? Tớ giờ ổn lắm, tớ vẫn là cô nàng mạnh mẽ mà cậu đã từng biết và vẫn nhung
nhớ cậu lắm! Nhớ cái bóng lưng chi chít vết mực ngồi ở dãy bàn phía trước mặt,
cái cử chỉ, giọng nói, nụ cười khi buông lời chọc ghẹo, giở trò thuở “nhất quỷ nhì ma”. Tớ biết mình là kẻ đơn
phương hạnh phúc nhất! Ai như tớ đâu, thích cậu là thế đấy mà chảnh chọe có bao
giờ thèm nói ra. Cậu là thanh xuân của tớ, là tất cả những điều đầu tiên, là lúc cậu ngồi
cạnh, những quan tâm, những giận hờn, là cái nắm tay hờ khi tớ lạnh, là cái ôm cuối
cùng ngày chia xa mái trường, là những
món quà cậu tỉ mẩn ngồi tự làm tặng tớ, là những nét bút bi của cậu đầy ắp
trong trang vở.
Lời cuối tớ vẫn
cám ơn vì được gặp gỡ, cám ơn cậu vì đã xuất hiện cho tớ biết thương, biết yêu,
biết cười và biết khóc. Cám ơn vì làm cho thời áo trắng của tớ có thêm những
gam màu tươi đẹp. Mọi thứ về cậu tớ sẽ để vào một trang trong kí ức của mình.
Không có cậu không có tớ như hôm nay, mạnh mẽ, độc lập và tự tin. Nếu cho tớ
quay ngược thời gian, thì vẫn chọn âm thầm thương cậu lần nữa- chàng trai của tớ
năm ấy!
Nhận xét
Đăng nhận xét