KHÔNG DÁM SỐNG BẰNG CÁCH BÁN RẺ MÌNH

Em không thể cùng anh nâng chén rượu vui
Đến đêm khuya mỗi cuộc chơi tới bến
Em không thể cùng anh lời hò hẹn
Đàn bà say dễ dãi một đêm tình

Em không dám sống....bằng cách bán rẻ mình
Chỉ để say...để điên...để vui... trong giây lát
Càng không dám tìm một người đàn ông...chỉ để thỏa khao khát
Chút mơn man của một kẻ loạn cuồng

Em chỉ có thể là đàn bà bình thường
Quen lặng lẽ bữa cơm nhà đạm bạc
Nấu bát canh chua thôi...không nhà hàng đắt tiền...không rộn ràng con hát
Chẳng làm vui anh bằng hơi ấm gia đình

Em chỉ có thể yêu anh bằng một tấm chân tình
Của chăm chút và đời thường vụn vặt
Không thể yêu anh bằng đẩy đưa liếc mắt
Díu dan nhau chỉ chốc lát vụng cười

Anh à...ở nơi em chỉ khao khát tình người
Và khao khát êm đềm bên mái ấm
Em không thể hoang dại mình...bằng những ly rượu đắng
Bởi em yêu và trân trọng cuộc đời

Em chỉ có thể mỗi ngày mỉm cười
Đợi anh đến mình chia buồn sẻ đắng
Chứ không thể hết mình cùng anh qua những đêm trắng
Để tìm vui bằng những thú tầm thường...

Vì cuộc đời em...cuộc đời anh...đã đủ lắm đau thương./.


SL 1/8/2017
Nhận xét
Đăng nhận xét