Bởi những khát khao

Bởi những khát khao
Anh có nhớ về một thành phố mưa
Nhiều thêm trong tâm thức những ngày gió thốc
Kỉ niệm như là con người không biết làm cách nào để bật khóc
Cứ nghẹn lại day dứt nơi tim;
Anh thấy khát khao mình trong mỗi cánh chim
Mang bạt gió về trên bầu trời rộng
Anh thấy khát khao em như một ngày nắng nóng
Tất cả những bình yên tìm vào một tán cây

Anh nhớ cả thành phố giữa tháng ngày mưa bay
Những câu hỏi và những điều không nói
Những cái nắm tay từ cuộc đời xa vời vợi
Của một con người mà sau đó sẽ quay đi.
Thành phố mưa trên những giậu tường vi
Chẳng phải mùa Đông hay mùa Thu không đứng lại
Là tại khát khao của tuổi thanh xuân đã cuốn ta đi mãi
Để nỗi muộn màng nở trên mỗi cánh hoa
Anh cứ hình dung về thành phố đã đi qua
Nỗi nhớ cuộn sâu trong lòng như người không biết cách nào để bật khóc
Những day dứt ẩn đằng sau nụ cười khó nhọc
Lúc một con người tập chấp nhận đớn đau.
Hơn một niềm quên – nhớ đã rất lâu
Trong suối mắt cũng hình như kiệt mất
Anh nhớ về một thành phố giữa bộn bề tất bật
Có một con người đã chìm vào dưới những tán cây!
Nguyễn Trường Phong
Nguồn: Gom nắng cho anh

Nhận xét