Gửi
ai đó vừa nói thương mình
Ai đó nói thương mình
mà có hiểu mình không
Có biết trong lòng mình
đã chứa đầy thương tổn
Từ một lần chia ly từng
khiến mình lẩn trốn
Để lại thấy yêu đời…
Mình phải đợi rất lâu!
Ai đó nói thương mình
và “hứa sẽ đậm sâu”
Thật dễ dàng để người ta
nói ra câu nói ấy
Đến lúc thấy yêu thương
sao nhạt nhòa đến vậy
Lại lấy dối lừa viết tiếp
chuyện “đậm sâu”...
Ai đó nói thương mình
nhưng đã chắc gì đâu
Cái buổi ban đầu chỉ là
cơn say nắng
Ai cũng cần rất nhiều
chông chênh và bình lặng
Để nhận ra rằng ta chọn
đúng người chưa?
Ai đó nói thương mình
thì cũng chỉ bằng thừa
Mình sẽ lắc đầu: Bây giờ
mình chưa muốn
Mình sợ ai đó thương
nhiều rồi chịu nhiều phiền muộn
Chứ ai đó đừng buồn
Ai đó chẳng sai đâu.
Ai đó dừng lại đi khi
chưa kịp bắt đầu
Hẹn một ngày trong xanh
và nắng vàng đâu đó
Mình sẽ lại mở lòng
nghe lời thương bỏ ngỏ
Còn hôm nay mình có hẹn
yêu đời!
Đừng nói thương vội
vàng để rồi phải chơi vơi.
Ngọc Hoài Nhân
(Nguồn: Mạng xã hội văn
học)
Nhận xét
Đăng nhận xét