TÌM LẠI BÌNH YÊN
Em lật tung cả ngàn xác
lá của mùa thu
Hương hoa sữa ngác ngơ
nhìn em như muốn thầm thì hỏi khẽ
Có tìm thấy gì không hỡi
cô gái trẻ
Mà vụn vỡ mảng mây hồng,
vương lệ đẫm bờ mi
Thu giấu yêu thương, rời
rã đắng cay gạt ước vọng xuân thì
Thu hoang lạnh hình hài
chôn vùi đi thương nhớ
Thu rũ bỏ môi mềm trầm
luân neo hồn em giăng giăng ngang nhịp thở
Bóp nghẹt tim hồng, sao
thu chẳng trả lại hai tiếng …" yêu em "
Tìm chút làn hơi em sưởi
lại ấm êm
Cởi bỏ khuy đời,
Xé toạc đoan trinh gội
mối tình nông nổi
Ngụp lặn yêu thương huyễn
hoặc ngày xưa em từng với
Nhưng chẳng được gì
buông vời vợi xót xa
Tóc rối bâng quơ da trần
lạc lõng bản ngã giao hòa
Ôi! Sau tất cả , ta tìm
thấy chính ta trong muôn vàn giọt chát
Có vạt nắng vàng chen
mây chiều loang nhạt
Gửi lại nỗi niềm phiêu
phất thoáng nồng say...
Lời yêu ở đâu! nơi giá
buốt vạn ngày ?
Trong bước chân trần đẫm
cỏ mềm tha thướt?
Trong ướt đằm sương đêm
ôm lá non là lượt?
Hay khoảnh khắc ngọt
ngào đọng sướt mướt hoang vu ...
Xước nhuộm bão giông em
thảng thốt gọi thu
Anh trả lại em tiếng lòng
gieo giót
Trả lại xuân xưa ..
Trả lại thơ ngây hồn
nhiên nghĩ đời luôn ngào ngọt
Để lắng tim mình ..
Em tìm lại phút bình
yên...
Nguyễn Minh Ngọc
Nhận xét
Đăng nhận xét