EM GIẤU ĐI

EM GIẤU ĐI
Hoàng hôn buông xuống, phố thắp những ánh đèn
Em thấy lạc lõng giữa dòng người trên đường đời tấp nập
Em ước rằng mình chưa từng cố chấp
Cố chấp yêu, cố chấp giữ để cố chấp đau buồn

Người ta hỏi em rằng từ dạo ấy có vui không?
Em mỉm cười mà lệ rơi vào khoảng trống
Ừ em ổn, em vẫn cười, vẫn sống
Em vẫn là em, nhưng...em biết mình buồn
Từ dạo ấy, em vẫn thường tiếc nuối
Một người chỉ xem em là một kẻ đã từng
Đã từng yêu, từng ngọt ngào, hạnh phúc
Đã từng gọi nhau là người tình, vậy thôi.
Phố thắp ánh đèn đường mà lòng mình chơi vơi
Em nhận ra rằng em chưa từng mạnh mẽ
Em chỉ giấu đi, âm thầm và lặng lẽ
Giọt nước mắt buồn tênh từ dạo ấy, đã từng...

Nhận xét