Em...và...Anh!

Dù anh nói gì em cũng chỉ lặng im
Vì em biết mình yêu anh còn nhiều hơn trước
Khát một bàn tay cả đời không tìm được
Hơi ấm tưởng gần bỗng chốc lại hóa xa.

Anh không phải là chàng trai đến từ hôm qua
Mà em mới chính là cô gái bước ra từ trong ảo tưởng
Đã giữ cho mình hết nỗi đau vay mượn
Từ một tình yêu chưa có được bao giờ!
Chúng ta đều trải lòng mình vào mãi những vần thơ
Rồi tự bao giờ đã trở thành thói quen khó bỏ
Anh đứng từ xa phía những ngày đầy gió
Thành phố nơi em vẫn có buổi mưa bay!
Đã chẳng nhiều hơn là một cái nắm tay
Nhưng không biết điều gì vẫn làm em bật khóc
Khi giữa tình yêu mà em mãi thấy mình đơn độc
Trong nỗi nhớ mong gió lạnh thốc buốt lòng!
Em đã đi về con đường dẫn đến mùa đông
Anh vẫn đứng lại từ cánh đồng hoa mùa cũ
Đã có những ngày chìm sâu trong giấc ngủ
Em vẫn mơ về ánh mắt ở rất xa!
(P2T)
Nguồn : Gom nắng cho anh

Nhận xét