Giữa hai vạn phương trời

Giữa hai vạn phương trời

Em nhìn thấy những nỗi nhớ hoang lương
Từ đâu đó bất ngờ bị thổi tới
Lại ngỡ như chim bay vạn phương trời
Nháo nhác đi tìm nơi trú ẩn
Như những bàn chân đã nhòe đi vì máu
Như trái tim đã chai lì vì khổ đau
Thế gian này có từng tan vỡ?
Để những phương trời tựa như hóa vô biên

Để chúng mình nhiều khi xa biền biệt
Em lại lục tìm trong những gì đã cũ
Hóa ra tình yêu đôi lúc chẳng nhân từ
Không phải cứ yêu là sẽ được trọn vẹn
Rằng một lúc nào đó nỗi đau sẽ cháy lại
Mọc vươn đâm tới từ tận hai vạn hướng
Linh hồn ngổn ngang những con đường
Đêm với ngày bất tận dày vò nhau
Chúng mình ở hai đầu thế giới
Khoảng cách tình yêu dễ phai phôi
Nhưng dù vậy nỗi nhớ vẫn chẳng dứt
Cách hai vạn phương trời em vẫn thấy anh thôi.
(27/8/2016)
Ngày Xanh

Nhận xét