HOA CỎ MAY


Hoa cỏ dại mọc ven đường hôm ấy
Người vô tâm chẳng thấy một lần
Tháng mười hai cái lạnh đến rất gần
Qua ô cửa cuối chiều nghiêng bóng đổ




Mặc gió lạnh tuyết sương hay giông tố
Loài hoa kia vẫn sống rất kiên cường
Trên mặt đất khô cằn... oằn gánh nặng đau thương
Anh chưa từng bước qua cây cầu cuối phố
Nơi cuối những con đường bạt ngàn hoa dại nở
Vẫn sinh tồn trong giá lạnh mùa đông
Em trở về con phố nhỏ buâng khuâng
Tuổi thơ đi qua những trò chơi thuở nhỏ
Bịt mắt trốn tìm... những gánh hàng rong
Mẹ hay bảo em con gái cứ để mẹ phiền lòng
Nghịch như con trai bao giờ thành thiếu nữ
Những trưa hè cùng bạn bè xưa cũ
Cố tìm về một thời hoa dại bông cỏ may
Thu Hiền

Nhận xét