Thành phố em chỉ thiếu mỗi anh



Thành phố em lại buồn!
Buồn đến độ mùa Thu mà lá vàng chẳng thể rơi
Hạt mưa lăn lông lốc trên đường rồi vỡ tan tành trắng xóa
Cây phượng già ngót nghét mấy lần ra hoa để báo tin vào hạ
Nay nằm im lìm như thể đang mặc niệm một tình yêu


Thành phố buồn nhiều...!
Nhiều đến độ xòe cả bàn tay mà ngón nào cũng xơ xác, đìu hiu
Cô đơn len lỏi kẽ tay rồi tượng hình thai nghén
Người ta nói mùa Thu là mùa của tình nhân hò hẹn
Can cớ gì thành phố em chẳng thâý vui?



Thành phố nhớ anh rất nhiều...!
Riêng mình em biết nhớ bao nhiêu...
Trăm vạn người đi qua chỉ thiếu mỗi dấu chân anh để lại
Hình như họ ban phát nỗi buồn nên Phố giờ dư thừa tê tái
Triệu triệu vết dằm họ găm bừa bãi lên tim

Có ai không rao bán cho Phố chút bình yên?
Có loại thuốc nào uống vào là quên thương quên nhớ?
Loại băng gạc nào làm lành nhanh vết thương tấy, hở?
Để thành phố thôi buồn, thôi nức nở hay không?
Thành phố mùa Thu mà ngỡ đã vào Đông!

Lê Trà My
Vì thương là thương

Nhận xét