Chắc chẳng bao giờ anh hiểu được tại sao?

Chắc chẳng bao giờ anh hiểu được tại sao
Em đã nói lời chia tay vội vã
Khi tưởng xem nhau trên đời là tất cả
Mà một giây sau đã phải xa rời
Chúng ta có duyên khi gặp giữa muôn người
Được nắm tay nhau, cùng cười, cùng khóc
Được chở che nhau qua quãng ngày đơn độc
Được nhớ thương nhau quên những hao gầy

Nhưng rồi cuộc đời là giông bão và mây
Sợi dây duyên phận không thể dài thêm được
Em phải đứng lại để lặng nhìn anh bước
Bởi có quá nhiều điều em chẳng biết nói sao
Em oằn mình đành thốt những lời đau
Cố bình thản cười, dặn lòng rằng "đừng khóc"
Khi biết không thể làm cho anh hạnh phúc
Em sẽ giữ riêng lí lẽ của riêng mình
Em dặn lòng, rồi anh sẽ bình yên
Quá khứ chỉ là lời ước nguyền vô tình từ định mệnh
Em đứng lại, bước ra ngoài câu chuyện
Anh hãy cứ đi và viết tiếp cổ tích của riêng mình...

(P2T)

Nhận xét