Có bao ngọn đèn vàng đã tắt nơi những ô cửa nhỏ chiều nay?
Có bao lối về quen mà người về vẫn lạc?
Có bao yêu thương gói vào trong lời hát
Khắc khoải vang lên mỗi đêm đêm?
Có bao lối về quen mà người về vẫn lạc?
Có bao yêu thương gói vào trong lời hát
Khắc khoải vang lên mỗi đêm đêm?
Có những lúc chợt thấy lòng ta rất yếu mềm
Sẵn lòng tin những lời dối gian đã cũ
Tự an ủi mình rằng chỉ cần thế thôi là đủ
Chỉ cần người nói rằng người vẫn rất thương ta.
Sẵn lòng tin những lời dối gian đã cũ
Tự an ủi mình rằng chỉ cần thế thôi là đủ
Chỉ cần người nói rằng người vẫn rất thương ta.
Trái tim rộng bao nhiêu để gói được hết những xót xa
Vẫn hát mãi những lời yêu dấu cũ?
Ta phải thứ tha thêm bao nhiêu lần cho đủ
Để đêm về không còn thấy đơn côi.
Vẫn hát mãi những lời yêu dấu cũ?
Ta phải thứ tha thêm bao nhiêu lần cho đủ
Để đêm về không còn thấy đơn côi.
Này người ơi...người ơi....người ơi
Mật ngọt đôi môi đã biến thành trái đắng
Ta chỉ biết thét lên câm lặng
Nhưng ai cho ta buồn, ta gục xuống giữa mơ hoang?
Mật ngọt đôi môi đã biến thành trái đắng
Ta chỉ biết thét lên câm lặng
Nhưng ai cho ta buồn, ta gục xuống giữa mơ hoang?
Nghĩa địa trái tim thực sự đã hoang tàn
Sự trở về đã trở nên vô nghĩa
Có lẽ một lúc nào đó ngày hôm nay sẽ thành câu chuyện kể
Ta sẽ cười, sẽ khóc hay đã lãng quên?
Sự trở về đã trở nên vô nghĩa
Có lẽ một lúc nào đó ngày hôm nay sẽ thành câu chuyện kể
Ta sẽ cười, sẽ khóc hay đã lãng quên?
Nguyễn Hà
Gom nắng cho anh
Nhận xét
Đăng nhận xét