Em ngốc quá, thực lòng em ngốc quá!

Em ngốc quá, thực lòng em ngốc quá
Thương làm chi một kẻ không thương mình
Họ dối gian, họ lạnh lùng như thế
Sao em còn nhung nhớ rồi lặng thinh?

Em yêu lắm, yêu nhiều và nhiều lắm
Rồi tháng năm đưa đón vẫn yêu người
Họ bỏ em, họ đi thương người khác
Em một mình, em vẫn một mình thôi


Và vẫn còn thương lắm tháng ngày trôi
Vẫn dõi theo, em còn đi níu kéo
Họ mặc em riêng khung trời lạnh lẽo
Em còn buồn nhưng chẳng trách người ta

Và cuối cùng rồi họ cũng đi xa
Để cho em nhiều niềm đau day dứt
Để nhiều đêm em vẫn còn thổn thức
Khóc đủ rồi, nhưng ấm ức còn đây
Em thương nhiều, nhưng họ thì không hay…

Nhận xét