Người kể ta nghe...

Người kể ta nghe một câu chuyện cũ mèm
Đoạn về quỳ gối trước hiên nhà đầy hoa giăng trước cổng
Ngỡ lòng ta như hồ sâu, gió lộng
Thế rồi lại quay đi..


Ta trở về nghe chim hót líu lo
Bầy Én, Nhạn nơi mùa Xuân gầy guộc
Lấy hết bình sinh cất lên ngàn tiếng hát
Như tuổi trẻ, tình yêu năm tháng đã xa rồi
Về đi em ơi!
Ngày sẽ cạn phía bên kia rừng rú
Đừng nhặt làm chi những nhành hoa Gạo đỏ
Nhuốm lòng ta ai gột rửa bây giờ?

Nhận xét