NHẬT KÝ MỘT NGÀY DÀI
Lẩn thẩn cô đơn...
Rồi cũng hết một ngày
Đếm từng lá bay...
Cho đầy thêm trống vắng
Lang thang một mình cùng nỗi buồn thăm thẳm
Mệt quá thì về nhắm mắt thiếp vào đêm.
Rồi cũng hết một ngày
Đếm từng lá bay...
Cho đầy thêm trống vắng
Lang thang một mình cùng nỗi buồn thăm thẳm
Mệt quá thì về nhắm mắt thiếp vào đêm.
Đằng đẵng thời gian chẳng có ai kề bên
Giữa phố đông người mà lòng thêm buốt giá
Người ta trong tay...
Ngược xuôi đi khắp ngả
Chỉ có riêng em tự dối trá chính mình.
Giữa phố đông người mà lòng thêm buốt giá
Người ta trong tay...
Ngược xuôi đi khắp ngả
Chỉ có riêng em tự dối trá chính mình.
Có lúc bần thần chợt thấy nhói trong tim
Dốc cạn nhớ thương để tin đời lần nữa
Em gom hoàng hôn thắp cho mình đốm lửa
Sưởi ấm chiều tàn khi lời hứa phai phôi.
Dốc cạn nhớ thương để tin đời lần nữa
Em gom hoàng hôn thắp cho mình đốm lửa
Sưởi ấm chiều tàn khi lời hứa phai phôi.
Xào xạc trở mùa, vàng lá đã khô rơi
Vẫn muốn hét lên "Người thương ơi! Em nhớ..."
Đáp lại mênh mông là vi vu tiếng gió
Hun hút lạnh lùng... phía đó chẳng còn ai.
Vẫn muốn hét lên "Người thương ơi! Em nhớ..."
Đáp lại mênh mông là vi vu tiếng gió
Hun hút lạnh lùng... phía đó chẳng còn ai.
Vật vã từng giây rồi cũng đến ban mai
Lại khoác lên mình một hình hài nguyên vẹn
Vết rách trong tim em đậy che gói ghém
Bằng những thản nhiên...
Quằn quại đến vô cùng.
Lại khoác lên mình một hình hài nguyên vẹn
Vết rách trong tim em đậy che gói ghém
Bằng những thản nhiên...
Quằn quại đến vô cùng.
Nhận xét
Đăng nhận xét