Anh, sao không về đây mà ôm em đi
Mặc kệ nhân gian. Mặc kệ đất trời bão nổi
Về hôn em, lùa năm ngón tay ngoan vào làn tóc rối
Em rối một đời vì chờ bóng dáng anh
Mặc kệ nhân gian. Mặc kệ đất trời bão nổi
Về hôn em, lùa năm ngón tay ngoan vào làn tóc rối
Em rối một đời vì chờ bóng dáng anh
Sao không về ôm em mà ngủ một giấc ngon lành
Mình chỉ ôm nhau thôi mà trời ơi…hạnh phúc!
Qua mấy bận nông nổi cuộc đời đâu cần gì hơn những lúc
có một người ôm em vào lòng và thương rất thật tâm
Mình chỉ ôm nhau thôi mà trời ơi…hạnh phúc!
Qua mấy bận nông nổi cuộc đời đâu cần gì hơn những lúc
có một người ôm em vào lòng và thương rất thật tâm
Anh! Sao không về dắt em qua những năm tháng thăng trầm
Nắm tay em và hôn nhiều lên sóng mắt
Cùng em qua những cung đường hiu hắt ...
Mà buổi xuân thì anh chưa kịp về thăm
Nắm tay em và hôn nhiều lên sóng mắt
Cùng em qua những cung đường hiu hắt ...
Mà buổi xuân thì anh chưa kịp về thăm
Em vẫn chờ anh dù biết...sẽ hoài công
Dù biết trên đời này thời gian là thứ vô tình nhất
Nhưng em lỡ yêu rồi, màu hoàng hôn nơi khóe mắt
của một người tình em đã rất...rất thương!
Dù biết trên đời này thời gian là thứ vô tình nhất
Nhưng em lỡ yêu rồi, màu hoàng hôn nơi khóe mắt
của một người tình em đã rất...rất thương!
Lê Trà My
Vì thương là thương
Nhận xét
Đăng nhận xét