PHÚT YẾU LÒNG...


Có một thời em mộng ước xa xôi
Về một khoảng trời bình yên của em đó
Nơi đó có anh cùng căn nhà nhỏ
Hạnh phúc êm đềm bên thảm cỏ mầu xanh
Có một thời em được đi bên anh
Tung tăng dạo bước trong chiều vắng
Dịu dàng người hỏi khoảnh khắc nào ta nhớ mãi về nhau...
Em cười rồi cũng nói thật mau...
Phút yếu lòng được bàn tay ai nắm...


Thu đã về rồi muôn hoa tươi thắm
Bàn tay ai nắm chặt tay em bước chiều nao?
Bây giờ chạnh lòng đến hanh hao
Và mơ ước đâu thể về những ngày xưa cũ
Có yêu thương ... phút yếu lòng còn ấp ủ
Về một thời ta dệt mộng ước chung đôi
Người đã đi để héo úa tim côi
Phút yếu lòng... có lẽ người đâu biết?
Bao năm rồi ta chưa nghe lời từ biệt
Quên một người cùng kỷ niệm đã qua
Nghe không anh có nỗi nhớ nơi xa
Chẳng để lòng ta thêm* phút yếu lòng nữa nhé*
Này cô bé hãy mỉm cười cuộc đời rồi suôn sẻ
Nắng sẽ vàng ngập lối bước em đi
Mây mù giông bão cũng qua đi tức thì
Yêu thương ngày mới.. phút yếu lòng sẽ tan vào quên lãng
Thu Hiền ( Giọt mưa thu)
Viết cho những ngày mưa

Nhận xét