Sẽ rồi...!


Sẽ rồi có những buổi bình minh 
Ta chẳng còn về và ngồi bên hiên cửa
Ấm trà khô, gói thuốc thơm... không ai còn dùng nữa
Thềm đá xanh rêu, vườn rẫy bỏ hoang, em có xót chú Mèo?



Còn lại gì trên lối vắng đìu hiu
Nếu một ngày kia em chợt vô tình nhớ ra :
" Kỷ niệm năm xưa vẫn còn quanh đâu đó "
Đồi núi hoang sơ, những điệp trùng xa sương mờ mây giăng phủ
Tìm thấy nhau thật chẳng dễ tẹo nào
Người hãy đến vào một ngày mặt trời đã nhô dần qua những dãy vực sâu
Để thấy được bình minh, ta và cả chú mèo ngoan đang ở đây chờ sẵn
Đừng đến vào một buổi hoàng hôn khi mặt trời sắp lặn
Ta về đêm có hẹn với một người...

Nhận xét