ANH ĐÃ BÌNH YÊN CHƯA...

ANH ĐÃ BÌNH YÊN CHƯA...
Anh thế nào rồi?
Đã bình yên chưa sau những ngày bão tố
Ngày trời mưa đổ
Anh có vội vã tìm một mảnh vỡ nào không?
Em vẫn tự nhắc mình
Trời sẽ xanh trong dẫu hôm qua giông bão
Dẫu có lúc đau lòng vẫn nhắc mình phải vui,
để nụ cười gượng gạo
Em làm xướt tim mình với mảnh kí ức cũ rồi, vẫn chưa chịu ngủ yên.

Em vẫn cứ kiếm tìm
Những hình ảnh về anh để lòng vơi chút nhớ
Gửi một vài dòng tin để tim đau như nghẹn thở
Tan vỡ từ lâu rồi,
mà cố chấp,
chẳng quên!
“Em đã bình yên chưa?”
Giá anh quay lại nhìn và một lần han hỏi
Em sẽ vỡ òa hệt như một đứa trẻ
Cho những tủi thân đã kìm nén quá nhiều.
Yêu chỉ một lần sao đau nhiều đến vậy?
Bao nhiêu ân tình cũng vỡ tan tành sau một cái quay lưng
Thân thương đến mấy cũng trở thành xa lạ
Nói, nói rất nhiều cũng chỉ để quên đi
Chúng ta đã từng xem nhau là tất cả,
để rồi tất cả như giấc mơ buồn hóa thành giọt lệ ở trên mi
Trách nhau để được gì,
nhưng muốn quên đi phải đợi bao lâu nữa?
Anh thật sự muốn quên rồi, giá ngày xưa ta đừng hứa
Khoảng trời ấy ngỡ yên bình, lại nhuốm màu đau thương.
Anh còn giấu điều gì với vẻ ngoài yên bình đến thế?

- Tâm Di-

Nhận xét