Chắc tại màn đêm lại quên kể với người
Anh là của kí ức buồn trong năm tháng xa xôi...
Anh là của kí ức buồn trong năm tháng xa xôi...
Mai anh sẽ rời thành phố
Rời xa căn phòng nhỏ
Nơi phố thị ồn ào
Có con đường ngập lá rụng lao xao
Những khi mùa Thu đến
Rời xa căn phòng nhỏ
Nơi phố thị ồn ào
Có con đường ngập lá rụng lao xao
Những khi mùa Thu đến
Em nhớ đừng trễ hẹn!
Buổi gặp chiều mai nơi quán vắng nhạt màu
Có bông Cúc của mùa Thu còn sót
Nếu không muốn mình là kẻ đến sau..
Buổi gặp chiều mai nơi quán vắng nhạt màu
Có bông Cúc của mùa Thu còn sót
Nếu không muốn mình là kẻ đến sau..
Anh rồi sẽ chẳng thể nào đợi ở đó được lâu
Khi hoàng hôn đỏ tắt dần sau mái ngói
Khi mùa Xuân nhớ thầm cây Cơm Nguội
Nên vắt nỗi buồn chiều
lên cả tháng Hai non...
Khi hoàng hôn đỏ tắt dần sau mái ngói
Khi mùa Xuân nhớ thầm cây Cơm Nguội
Nên vắt nỗi buồn chiều
lên cả tháng Hai non...
Chắc tại màn đêm chưa kể hết về anh
Nên để hoài nghi cháy bùng nơi em đó
Anh thật ra chỉ là một ẩn số
Buộc trong quá khứ buồn
Những tưởng đã lãng quên...
Nên để hoài nghi cháy bùng nơi em đó
Anh thật ra chỉ là một ẩn số
Buộc trong quá khứ buồn
Những tưởng đã lãng quên...
Nhận xét
Đăng nhận xét