Có chuyến tàu nào về ngang tuổi thơ tôi
Cho tôi gửi thoảng mùi thơm bếp rạ
Trưa mùa hè ngước trời qua vòm lá
Nằm nghe bà phẩy quạt, hát chầu văn
Nhớ những ngày lội ruộng lấm bùn chân
Ngày mùa gặt thơm lừng mùi lúa mới
Mẹ đi chợ phiên, cả sáng ngồi cổng đợi
Khúc mía, quả cam gợi nhớ tuổi thơ mình
Hai mươi lăm, sắp qua hết chân tình
Hôm ngồi lại nhớ tuổi thơ thèm khóc
Những dấu chân đời mẹ,cha khó nhọc
Sương gió trên vai và nắng cháy trên đầu
Hai mươi lăm, mộng đi khắp năm châu
Mơ những tinh cầu, đền đài nơi thành phố
Mà chút khó khăn đã nản lòng, than khổ
Quên mất đời cha ngày trước rất nhọc nhằn
Có chuyến tàu nào về qua tuổi thơ tôi
Cho tôi gửi nắm tro bà nấu bếp
Sợi lạt ngày mùa bà hơ bằng rơm nếp
Mùi lá chuối khô bà xếp ở trong buồng
Nhớ những ngọn tre cong đậu cánh chuồn chuồn
Trưa mùa hạ bắt về cho cắn rốn
Nhớ những bụi cây, góc tường mình đã trốn
Giá trốn được cuộc đời dễ như thế, thì vui?
Có chuyến tàu nào về ngang tuổi thơ tôi
Cho tôi gửi mùi hương cỏ mật
Mẹ giấu tà áo đem về ngày đi cắt
Tôi đem vào ép giữ giữa tuổi thơ?
Hai mươi lăm, qua hết những cơn mơ
Thỉnh thoảng khát mình vẫn đang còn trẻ dại
Rồi đừng lớn lên, cứ bé thơ thế mãi
Mà nghĩ rằng cuộc đời trong như những sớm mai!
(P2T)
Nhận xét
Đăng nhận xét