Em không còn muốn khóc nữa đâu anh.

Em không còn muốn khóc nữa đâu anh.
Bởi lá vẫn xanh, không lìa cành quá vội.
Bước chân cô đơn chẳng tội gì mệt mỏi.
Để bớt chút buồn len lỏi trái tim yêu.


Lỡ cuộc hẹn đầu, em đã khóc bao nhiêu.
Bước chân liêu xiêu xoáy bao điều muốn hỏi.
Anh hẹn hò chi để rồi thành gian dối?
Để em dại khờ, em nông nổi...em tin.

Em đã khóc nhiều sau lần hẹn đầu tiên.
Nên cố tìm quên, xóa những miền kí ức.
Tình em trao anh luôn gần và rất thực .
Sao anh lỡ đành...không trung thực với em.

Bao năm rồi....sao vẫn một thói quen.
Vẫn một cái tên, một bóng hình ngự trị?
Vẫn một tình yêu ẩn trong dòng suy nghĩ.
Sao cứ dại khờ, cứ...bền bỉ...yêu anh.
_ Tâm Sự _

Nhận xét