Em quay gót...

Em quay gót...
Mang mùa thu ngạo nghễ
Lướt qua tôi...
Luôn đứng đó dõi nhìn....
Cứ như thể...
Em không hề hay biết
Có một người giông bão nổi trong tim !


Bồng bềnh tóc...
Mùi hương luồn trong gió
Tôi ngẩn ngơ biết mình đã thương rồi
Nồng nàn quá ...một mùi hương hoa sữa
Chiều thu về nghe rạo rực làn môi...
Em cứ thế...
Cứ quay lưng hờ hững
Để mình tôi gói gió lạnh, thu tàn
Ngày mai nhỉ...nếu chúng mình gặp lại
Chắc vẫn là...
Ngăn cách với ly tan

Phù Vân

Nhận xét