EM VẪN ỔN ĐẤY THÔI!

EM VẪN ỔN ĐẤY THÔI!
Anh có thể chối từ
Anh có thể quay lưng
Anh có thể lìa xa em mãi mãi 
Em có thể gom những gì sót lại
Ru cuộc đời, ru nỗi nhớ xa xăm !

Anh có thể im lìm
Anh có thể lặng câm
Anh có thể vô tâm, thậm chí là lạnh nhạt
Nhưng mà em không thể yêu ai khác
Ngoài một người mà em đã từng yêu

Đông đã tàn sao phố vẫn đìu hiu ?
Con chim cất tiếng kêu gọi chồi non thức dậy
Nhưng mầm xanh giả đò không nghe thấy
Nên vẫn cuộn mình, ôm ấp giấc ngủ say !
Anh có thể giã từ
Anh có thể buông tay
Tình có thể vụt bay vào một ngày gió trở
Em có thể lãng quên nhưng mà em không nỡ
Em có thể trách hờn nhưng em vẫn thứ tha
Xuân đã quay về tô thắm những cánh hoa
Giữa khoảng trời bao la, mây trắng trôi lãng đãng
Chuyện hai đứa đã trở thành dĩ vãng
Anh hãy yên lòng
Em vẫn ổn đấy thôi !

Trương Tuấn Phương

Nhận xét