Không còn gì có thể quật ngã mình được nữa
Khi lòng mình không còn tin vào những câu hứa
Khi lòng mình tan hoang toàn là vết cứa
Mà mình vẫn điềm nhiên, vẫn bình tĩnh mỉm cười.
Khi lòng mình không còn tin vào những câu hứa
Khi lòng mình tan hoang toàn là vết cứa
Mà mình vẫn điềm nhiên, vẫn bình tĩnh mỉm cười.
Những con đường chỉ toàn thấy vết mưa
Không thể ngăn bàn chân mình cứ bước
Dẫu cho mình biết chắc rằng ở phía trước
Chỉ toàn bóng hoàng hôn đang đón đợi mình buồn.
Không thể ngăn bàn chân mình cứ bước
Dẫu cho mình biết chắc rằng ở phía trước
Chỉ toàn bóng hoàng hôn đang đón đợi mình buồn.
Lòng mình giờ lạnh tựa mưa tuôn
Ai trót hứa yêu thương mình chỉ cười và chối bỏ
Mình không sợ yêu thương, chỉ sợ rằng ai đó
Chưa yêu kịp đủ lâu đã để lại bóng người.
Ai trót hứa yêu thương mình chỉ cười và chối bỏ
Mình không sợ yêu thương, chỉ sợ rằng ai đó
Chưa yêu kịp đủ lâu đã để lại bóng người.
Không còn điều gì làm mình đủ chơi vơi
Những lặng thinh khiến trái tim mình rắn rỏi
Những lời chưa kịp nói
Mình đã giấu, đã chôn cho cỏ mọc xanh rồi.
Những lặng thinh khiến trái tim mình rắn rỏi
Những lời chưa kịp nói
Mình đã giấu, đã chôn cho cỏ mọc xanh rồi.
Không còn điều gì nữa, người ơi!
Yêu thương đã quá giang sang một hành trình khác
Và giờ mình ngồi đây và hát
Những khúc hát lặng thinh không cất được thành lời.
Yêu thương đã quá giang sang một hành trình khác
Và giờ mình ngồi đây và hát
Những khúc hát lặng thinh không cất được thành lời.
Chợt thấy mình sinh ra để rong chơi!
_ Cà Phê _
Nhận xét
Đăng nhận xét