Ngày mai...

Ngày mai,
Khi em không viết nổi dòng nào cho anh nữa
Bởi tình yêu đã từng thành ngọn lửa
Giờ chỉ là tàn tro âm ỉ nhói tim mình
Ngày mai,
Em trở về đơn độc trước bình minh
Tự soi bóng mình trước nỗi buồn dâu bể
Giữ cho riêng lòng thay vì đem ra kể
Bởi đã đến lúc trong đời mình, im-lặng đồng-nghĩa-đau
Ngày mai, không còn tờ lịch nào còn chỗ viết tên nhau
Những ngày tháng héo mòn vì nhớ
Anh ơi! Thì ra chúng ta cũng từng khờ dại thế
Đem tuổi trẻ ra để chỉ đợi, chỉ chờ

Ngày mai,
Em không giật mình trở dậy giữa giấc mơ
Cố định nghĩa điều em hằng lo sợ
Dự cảm bàng hoàng sắp có gì tan vỡ
Và học cách thản nhiên trước những bất ngờ
Rồi chẳng biết vì đâu, ngay cả bây giờ
Em chột dạ trước những dòng thơ cũ
Anh ơi! Thì ra em lại tưởng nhầm lần nữa
Thì ra, có bao giờ em thật đã quên đâu?
(P2T)

Nhận xét