Rất lâu rồi em không viết cho anh...

Rất lâu rồi em không viết cho anh
Khi chúng ta vẫn dưới cùng bầu trời xanh
Nhưng bước đi dưới những hàng cây khác
Đôi khi em vẫn nhẩm bài anh hát
Như một thói quen vô thức của tim mình!
Anh đang nghĩ đến điều gì mỗi lúc bình minh
Và ai đang là người anh nhắn tin mỗi lúc
Anh nhớ đến ai những lần thao thức
Và...Anh mơ về ai ngay cả lúc ngủ rồi?

Có những duyên lầm chỉ là giấc mơ thôi
Em chỉ mãi mang vết chân người đi lạc
Người sẽ ở lại cùng mái nhà anh là người rất khác
Anh cũng không sơn cửa xanh vì họ không thích màu trời
Em vẫn mỉm cười đi qua phố mưa rơi
Ngắm chỗ mình ngồi nơi quán quen lúc vắng
Nghe giai điệu êm chỉ ước thầm, câm lặng
Tự hỏi nơi xa anh có thể nghe cùng?
Rất lâu rồi em không viết cho anh
Cuộc sống cuốn em vào guồng quay tất bật
Có nhiều lúc thấy mình bất lực
Chỉ muốn rằng anh có thể ở rất gần...
Như lúc này em đã rất phân vân
Muốn nói với anh thêm những điều gì khác
Nhưng chỉ sợ giấc mơ chung đã nhạt
Nên đành giữ riêng để mơ giấc riêng mình!

(P2T)

Nhận xét