Đã không còn ai kể nữa anh nghe

Đã không còn ai kể nữa anh nghe
Về một túp lều tranh và ngôi nhà lý tưởng
Dẫu lòng anh chứa bao nhiêu phiền muộn
Và dẫu tháng năm trôi trên những tấm lịch dày
Mùa Xuân vẫn còn đây
Trên chuyến xe anh rời thành phố
Ngang qua những miền quê Gạo vẫn còn đương đỏ
Mặc kệ tháng Tư sang hoa dại sẽ mọc nhiều

Đã chẳng còn ai kể anh nghe nữa về một câu chuyện tình yêu
Em ngồi đó - hôm anh còn ở lại
Quán vắng vào khuya
Bản nhạc vang lên
:" Về đâu em hỡi"
Còn sót những thanh âm vọng lại phía xa mờ

Em có về đọc kịp mấy câu thơ
Anh xin lỗi!
Khi chẳng biết lấy gì tặng em ngoài những dòng lưu bút 
Hứa với anh :" nhất định phải bình yên mà sống tiếp"
Bởi chẳng nợ nhau đâu có thể đời đời?


Nhận xét