Anh phải về với lại mùa Xuân

Anh phải về với lại mùa Xuân
Trước khi cây Gạo đỏ phía đình làng quê anh vừa rụng hết
Phải xa em thôi - xa phố phường tấp nập
Xa cả những vòng ôm, một ánh mắt, nụ cười
Chuyến tàu hôm nay đã sắp sửa đi rồi
Em đừng đến nhé anh chẳng cần đưa tiễn
Cuộc đời anh là những chuyến đi dài hơi băng qua những miền biển
Những dẻo núi cao điệp điệp, trùng trùng

Mà sao vẫn chỉ thấy cô đơn
Em biết không?
Anh từng nghĩ đã tìm được em sau bao tháng ngày mê mải
Chỉ tiếc em đâu là hoa cỏ dại
Anh tự tiện ngắt đi mang đến mảnh khác trồng
Anh phải về với lại mùa Xuân
Bởi tháng Ba chẳng dài như những cung đường ngoài xa xa ngập gió
Quê anh giờ đây cũng bốn mùa no đủ
Chẳng giống với tuổi thơ cơm độn sắn qua ngày
Mẹ à, con sẽ về, sẽ về với Mẹ đây
Đã thấm mệt trong tháng ngày rong ruổi
Những ghét ganh khiến lòng con mê muội
Ích kỷ và đa đoan, sợ hãi cả đêm trường
Con muốn về ngồi lại xuống trước hiên
Nhìn hoa nở cuối mùa Xuân chửa hết
Ngắm mưa giăng rây rây lên từng hạt
Dõi mây xanh thăm thẳm phía xa mờ
Con sẽ về tìm lại tuổi ấu thơ
Bên dòng sông cũ như tình thương của Mẹ.

Nhận xét