Anh sẽ không tặng hoa hồng cho em ngày mai

Anh sẽ không tặng hoa hồng cho em ngày mai
Mà chỉ tặng em một giấc ngủ dài
Tặng em một ngày bình dị
Ngày có cầu vồng anh để sẵn trên vai…
Hay có nguyện ước gì em hãy viết ra rồi bỏ vào trong chai
Chôn dưới khóm tường vi. Anh sẽ tìm mà đọc thấy.
Là anh nói vậy thôi chứ chừng đó thời gian rồi đấy
Màu mắt em thôi, đã nói đủ bao điều…

Anh không còn đi một mình đón hoàng hôn trong nắng ngược chiều
Em ít khi đọc thơ nhưng vì anh mà chịu nghe ê a vần điệu
Ôm nỗi nhớ nhà đôi khi một mình cam chịu
Cánh hoa nào xoa dịu nỗi riêng mang?
Nên thôi anh sẽ cất đi những ngôn từ diễm lệ nhưng vốn dĩ dở dang
Những câu ước thề dưới trăng nghiêng chắc cũng chẳng cần cho một ngày ngập nắng
Anh sẽ không tặng hoa hồng dù là đỏ vàng xanh trắng
Chỉ muốn yêu thương đến thật bình thường
Là tựa đầu lên vai đi qua hết những cung đường
Vẫn sẽ nắm tay ngay cả trong giấc chiêm bao gàn dở nhất
Dù sóng vỗ trùng khơi phím dương cầm lạc mất...
Anh vẫn sẽ ở đây như những phút ban đầu.

Thụy Phiên Nguyễn Phúc

Nhận xét