Bỗng một ngày người tìm đến hỏi ta

Bỗng một ngày người tìm đến hỏi ta
:" Làm thế nào để qua cơn phong ba và bão táp
Mà cho không bị vùi dập
Làm mất đi bản sắc của con người? "
Ta chẳng biết trả lời sao chỉ biết nhoẻn miệng cười
Rót một tách trà thơm gần lưng lưng chiếc cốc
:" Uống đi hỡi những người quen cô độc 

Tìm thấy nhau khi tuổi sắp xế chiều! "

:" Hay mình bỏ tất cả rồi cùng dắt nhau về nơi bến vắng đìu hiu?"
Ta lấp lửng nhìn xa xăm gặng hỏi
Người ngẩng đầu lên, tay mân mê tách trà thơm sắp nguội
:" Ừ về thôi. Năm tháng đã mệt nhoài! "

Nhận xét