Chỉ là mình chấp nhận lẻ loi
Muốn rong chơi nhưng sợ mình có tội
Và biết thương nhưng mà không nói
Sợ những lời thốt ra không giữ nổi một người.
Muốn rong chơi nhưng sợ mình có tội
Và biết thương nhưng mà không nói
Sợ những lời thốt ra không giữ nổi một người.
Sợ mình cả đời chỉ là kẻ chơi vơi
Không thể xây một bến tàu bé mọn
Không thể là ngôi nhà mái ngói
Che chở bóng một ai sau những nẻo đi về.
Không thể xây một bến tàu bé mọn
Không thể là ngôi nhà mái ngói
Che chở bóng một ai sau những nẻo đi về.
Sợ mình cũng là một kẻ u mê
Không dằn nổi trái tim để sống đời tĩnh lặng
Sợ một mai đời không tiếng sóng
Mình cũng tự khuấy lên cho bớt nhạt đời mình.
Mà có được bao người từ lúc mới sinh
Đã quen với phong ba, mưa rền, gió dữ
Chắc chỉ có mình điên, mình mới như thế chứ
Khiêu khích những buồn vui rồi tự vá lòng mình.
Chỉ là lỡ lẻ loi như cánh chim bay suốt dọc hành trình
Tự yêu, ghét, giận, hờn rồi tự lặng thinh.
_ Cà Phê _
Nhận xét
Đăng nhận xét