Em có dám cùng chơi?

Bây giờ
Chúng ta sẽ chơi một trò chơi đuổi bắt
Nếu người tìm thấy anh giữa thế gian mù mịt
Thì anh sẽ tin rằng nhân duyên thật sự có trên đời
Chiều nay khi ánh hoàng hôn tắt lịm phía sau đồi
Anh sẽ đến phi trường, sân ga hoặc leo lên bất kỳ một chuyến xe nào đó
Em có quyền tiễn đưa hoặc không làm gì cả
Mà tốt nhất đừng tiễn đưa để khỏi phải mủi lòng!
Anh sẽ về nơi có thị trấn mùa Đông
Có những nẻo đường quanh co mọc đầy hoa cỏ dại
Khi tháng Tư vừa sang và tháng Ba đi mãi
Bông Lựu đỏ vẫy chào tạm biệt mất mùa Xuân

Anh sẽ về ngồi đợi em ở mái hiên
Trong căn nhà mới lợp gianh còn thơm nồng hương đất
Nhìn ra phía trời xa cỏ chen ngang sườn vách
Trước sân nuôi đám gà, một chú mèo
Lẫn cả chó tinh tươm
Sát sườn hông sẽ có một mảnh vườn
Đó là nơi mà anh đã cất công trồng rất nhiều những loại hoa mà em từng bảo thích
Ở bên trong trưng bày nhiều loại sách
Cả cây Vỹ Cầm
đặt ngay cạnh ban thờ
thiếu ảnh một người thôi..
Em có dám cùng chơi?
Khi thành phố này thật xa hoa mà đủ đầy cám dỗ
Qúa nhiều những lo toan khiến lòng em trăn trở
Nhưng hễ anh chìa bàn tay ra em lại vẫn rụt dè
Người sẽ đến sân ga hay sẽ lại đi về
Khi địa chỉ từ mảnh thư tay có quá nhiều hư ảo
Và :" mình phải sống tiếp thôi để đẹp lòng con cháu "
Mặc tuổi trẻ và..
Anh chẳng trở lại bao giờ?
Vậy thì ta chỉ van người quên ta như thể một câu thơ
Xin hãy đốt mảnh thư hay tất cả những gì mà hai ta từng có
Không cần đến tìm ta vào một ngày cuối Xuân lối về ngập đầy hoa Gạo đỏ
Để phải nhìn lên phía ban thờ
Ngay cạnh cây Vỹ Cầm
Đã cắm ảnh người dưng..

Nhận xét