Em ước gì mình đừng biết nhớ mong.
Đừng biết yêu, đừng biết hờn, biết giận.
Đừng biết đến anh giữa bộn bề cuộc sống.
Có lẽ bây giờ...em chắc sẽ...như không.
Đừng biết yêu, đừng biết hờn, biết giận.
Đừng biết đến anh giữa bộn bề cuộc sống.
Có lẽ bây giờ...em chắc sẽ...như không.
Giá như em chẳng biết đến nhớ nhung.
Chẳng yêu anh đến kiệt cùng tình cảm.
Chẳng chú tâm lo đắp bồi cuộc sống.
Có lẽ bây giờ...cũng vẫn cứ...như không.
Em bây giờ chẳng biết đến trông mong.
Chẳng còn niềm tin để mở lòng thêm nữa.
Chẳng còn nhớ nhung một người như mọi bữa.
Chỉ còn một niềm...cay đắng đến...xót xa.
_ Tâm Sự _
Nhận xét
Đăng nhận xét