Hãy can đảm lên đi

Người bảo rằng; hãy can đảm lên đi
Ta đã qua được bằng này sóng gió
Hai mươi mấy tuổi đời phải đâu còn quá nhỏ
Để ngập ngừng sợ té trượt, sảy chân?


Ta giả bộ mĩm cười và giả bộ phân vân
Ừ, thì đã lớn khôn đã không còn bé mọn
Để sống cần chở che cần có người đưa đón
Để lỡ gặp cảnh bẽ bàng chỉ cần khóc là xong
Người cũng bảo rằng; cuộc đời vốn mênh mông
Nên cứ cháy hết đi đến khi mình có thể
Ta lại rụt rè lo toan nhiều như thế
Ôi cái đứa yếu hèn sao dám sống hiên ngang?

(Mưa)

Nhận xét